top of page

Chương III

Tính cả tài xế, trong xe có bốn gã đàn ông cùng với Hagen. Chúng tống anh vào ghế sau, giữa hai thằng đã tiếp cận anh ta trên phố từ phía sau. Sollozzo ngồi ngay trước. Gã đàn ông bên phải Hagen với tay qua người anh và kéo mũ Hagen sụp xuống che mắt để anh không thể nhìn thấy. "Đừng động đậy kể cả ngón út của mày," hắn nói.

Đó là một cuốc xe ngắn, không quá hai mươi phút và khi họ ra khỏi xe, Hagen không thể nhận ra khu vực lân cận đó vì trời đã sập tối. Chúng dẫn anh vào một căn hộ ở tầng hầm và bắt anh ngồi trên một chiếc ghế bếp có lưng tựa thẳng. Sollozzo ngồi đối diện anh ở phía bên kia bàn bếp. Khuôn mặt đen sạm của hắn có cái vẻ của một con kền kền quái đản.

“Tôi không muốn anh phải sợ hãi,” hắn nói. “Tôi biết anh không thuộc về đầu mối vai u thịt bắp trong Gia Đình. Tôi muốn anh đỡ cho gia tộc Corleone và tôi muốn anh giúp tôi.”

Tay Hagen run run khi anh cho điếu thuốc vào miệng mình. Một trong số đám đàn ông mang một chai rượu lúa mạch đen đến bàn và rót cho anh một hớp lớn đựng vào chiếc tách cà phê bằng sứ. Hagen uống thứ chất lỏng cháy bỏng đó cùng lòng cảm kích. Nó giữ yên bàn tay cũng như lấy đi sự yếu mềm của đôi chân anh.
“Ông chủ của anh đã chết,” Sollozzo nói. Hắn dừng lại, ngạc nhiên khi thấy những giọt lệ trào ra từ đôi mắt Hagen. Rồi hắn tiếp tục. “Chúng tôi xử ông ta ngoài văn phòng, trên con phố. Ngay khi nhận được tin, tôi đến đón anh. Anh phải giảng hòa mối quan hệ giữa tôi và Sonny."

Hagen không trả lời. Anh ngạc nhiên trước nỗi sầu muộn của chính mình. Và cảm giác hoang tàn xen lẫn với nỗi sợ cái chết. Sollozzo lại nói tiếp. “Sonny đã rất nhiệt với thỏa thuận của tôi. Phải chứ? Anh cũng biết đó cũng là việc khôn nên làm. Chất kích thích là mối ngon đang lên. Có quá nhiều tiền tài chứa trong đó đến nỗi mọi người đều có thể trở nên giàu có chỉ sau vài năm. Ông Ngài là một "Pete với Ria Mép" kiểu cũ, thời đại của ổng đã kết thúc nhưng ổng đã không ý thức được điều đó. Giờ ổng đã chết, không gì có thể mang ổng trở lại. Tôi đã sẵn sàng để làm một thỏa thuận mới, tôi muốn anh thuyết phục Sonny chấp nhận nó.”

Hagen nói, “Anh không có cơ hội đâu. Sonny sẽ truy lùng anh với tất cả những gì anh ấy có.”
Sollozzo nói một cách sốt ruột: “Đó sẽ là phản ứng đầu tiên của anh ta. Anh phải nói mấy lời hợp lẽ với anh ta. Nhà Tattaglia đứng phía sau tôi với tất cả lực lượng của họ. Những nhà khác ở New York sẽ thuận theo bất cứ điều gì có khả năng ngăn chặn một cuộc chiến tranh toàn diện giữa chúng ta. Cuộc chiến của chúng ta sẽ phải gây tổn hại đến họ và việc kinh doanh của họ. Nếu Sonny xuôi theo thỏa thuận này, các Gia Đình khác trong nước sẽ không coi đó là chuyện cần can thiệp, đối với ngay cả bằng hữu lâu năm nhất của Ông
Ngài."

Hagen nhìn chằm chằm vào đôi bàn tay mình, không trả lời. Sollozzo tiếp tục theo lối thuyết phục. “Ông Ngài đang trượt dốc. Trong những ngày xưa cũ tôi sẽ không bao giờ có thể với tới ông ta. Các Gia Đình khác ngờ vực ông ta vì ông ta đã bổ nhiệm anh làm Consigliere của mình và anh thậm chí còn không phải là người Ý, kém chất Sicily rất nhiều. Nếu xảy ra chiến tranh toàn diện, Nhà Corleone sẽ bị đập tan và mọi người đều thua, kể cả tôi. Tôi cần những mối quan hệ chính trị của Nhà Corleone thậm chí còn nhiều hơn cần tiền. Nên là hãy nói lý với Sonny, nói lý với các caporegime; các anh sẽ tiết kiệm được rất nhiều máu đổ.”

Hagen đưa chiếc cốc sứ của mình ra để lấy thêm rượu whisky. "Tôi sẽ thử", anh nói. “Nhưng Sonny rất cứng đầu. Và ngay cả Sonny cũng không thể triệu hồi Luca. Anh phải lo lắng về Luca. Tôi sẽ phải lo lắng về Luca nếu tôi đồng ý hợp tác với anh."

Sollozzo khẽ nói: “Tôi sẽ săn sóc Luca. Anh sẽ lo Sonny và hai đứa nhóc còn lại. Nghe này, anh có thể nói với họ rằng lẽ ra giờ này Freddie đã chịu chung số phận đó cùng với ông già của ảnh nhưng người của tôi đã nhận được nghiêm lệnh là không được bắn anh ta. Tôi không muốn có thêm bất kỳ xúc cảm khó chịu nào ngoài mức cần thiết. Anh có thể nói với họ rằng Freddie còn sống là nhờ tôi."

Cuối cùng thì tâm trí của Hagen cũng động đậy. Lần đầu tiên anh thực sự tin rằng Sollozzo không có ý định giết anh hoặc bắt anh làm con tin. Cảm giác đột nhiên được giải thoát khỏi nỗi sợ hãi vốn tràn ngập cơ thể khiến anh phải đỏ mặt vì xấu hổ. Sollozzo quan sát anh cùng nụ cười thấu đạt đầy ý nhị. Hagen bắt đầu suy nghĩ sắp xếp mọi việc. Nếu anh không đồng ý bàn luận về vụ việc của Sollozzo, anh có thể bị giết. Nhưng rồi anh nhận ra rằng Sollozzo chỉ trông mong anh trình bày nó và trình bày nó hợp cách, như anh buộc phải làm với tư cách là một Consigliere có trách nhiệm. Và bây giờ, nghĩ về nó, anh cũng nhận ra Sollozzo đã đúng. Một cuộc chiến tranh bất tận giữa Nhà Tattaglia và Nhà Corleone phải được bỏ qua bằng mọi giá. Nhà Corleones phải chôn cất người chết của họ và quên đi, thực hiện một thỏa thuận. Và sau đó khi thời điểm thích hợp họ có thể hành động chống lại Sollozzo.

Nhưng liếc nhìn lên, anh nhận ra rằng Sollozzo biết chính xác anh đang nghĩ gì. Tay người Thổ đang mỉm cười. Và rồi nó đánh động Hagen. Điều gì đã xảy ra với Luca Brasi mà khiến cho Sollozzo không cần lưu tâm đến vậy? Liệu Luca đã thực thi một thỏa thuận? Anh nhớ rằng vào đêm Ngài Corleone từ chối Sollozzo, Luca đã được triệu tập vào văn phòng để tham dự một cuộc họp riêng với Ông Ngài. Nhưng bây giờ không phải là lúc để lo lắng về những chi tiết như vậy. Anh phải trở về vùng an toàn của pháo đài Gia Đình Corleone ở Long Beach. "Tôi sẽ cố gắng hết sức," anh nói với Sollozzo. "Tôi tin anh nói đúng, đó thậm chí là những gì Ông Ngài sẽ muốn chúng tôi làm."

Sollozzo gật đầu nghiêm nghị. “Được,” hắn nói. “Tôi không thích đổ máu, tôi là một doanh nhân và máu tiêu tốn quá nhiều tiền.” Ngay lúc đó, điện thoại reo và một trong những gã đàn ông ngồi phía sau Hagen đi trả lời. Hắn ta lắng nghe và sau đó nói một cách cộc lốc, “Được rồi, tôi sẽ nói với anh ta.” Hắn cúp điện thoại, đến bên cạnh Sollozzo và thì thầm vào tai thằng Thổ. Hagen nhìn thấy khuôn mặt của Sollozzo tái đi, đôi mắt ánh lên cơn thịnh nộ. Bản thân anh cảm thấy một nỗi sợ rợn người. Sollozzo đang nhìn anh theo lối đoán định và đột nhiên Hagen biết rằng anh sẽ không còn cơ hội được trả tự do nữa. Rằng một chuyện gì đó đã xảy ra có thể đồng nghĩa với cái chết của anh. Sollozzo nói, “Tảng đá già (old marl: đá vôi -ND) vẫn còn đấy. Năm viên đạn găm vào tấm da thuộc xứ Sicily của lão và lão vẫn còn sống.” Hắn ta nhún vai chấp nhận vận mệnh. “Xui xẻo,” hắn nói với Hagen. “Không may cho tôi. Không may cho anh".

Chương III
bottom of page