Ngọc Ảnh Viện
Chương VI
Peter Clemenza ngủ không ngon đêm đó. Vào buổi sáng, ông dậy sớm và tự làm bữa sáng bằng một ly rượu bã nho (grappa), một lát xúc xích dày (salami) của Genoa cùng một khúc bánh mì Ý tươi vẫn được giao đến tận cửa nhà như ngày xưa. Sau đó, ông dùng một tách sứ lớn, đơn giản chứa đầy cà phê nóng đã được khuấy cùng với hạt tiểu hồi (anisette). Nhưng khi dạo quanh nhà trong chiếc áo choàng tắm cũ và đôi dép nỉ màu đỏ, ông suy tư về công việc trong ngày đang chờ mình phía trước. Đêm qua Sonny Corleone đã nói rất rõ rằng Paulie Gatto phải được săn sóc ngay lập tức. Đó phải là hôm nay.
Clemenza gặp rắc rối. Không phải vì Gatto từng là đệ tử ông và nay đã thành kẻ phản bội. Điều này không ảnh hưởng đến phán quyết của vị caporegime. Suy cho cùng, lý lịch của Paulie rất hoàn hảo. Y xuất thân từ một gia đình người Sicilia, lớn lên trong cùng khu phố với những đứa trẻ nhà Corleone, thậm chí còn học chung trường với một trong những người con trai của gia đình. Y đã được trui rèn qua từng cấp bậc theo một tiến độ vừa phải. Y đã được thử thách và không có thiếu sót gì. Và sau khi đã “làm nên chuyện”, y đã nhận được một khoản thu nhập khá từ Gia Đình, một phần trăm từ “sổ sách” bên Bờ Đông và một món tiền lương từ công đoàn. Clemenza không phải không biết rằng Paulie Gatto đã bổ sung thu nhập cho y bằng những vụ cướp ngoài giờ, hoàn toàn vi phạm các nguyên tắc của Gia Đình, nhưng ngay cả điều này cũng là dấu hiệu cho thấy giá trị của gã đàn ông này. Việc phá vỡ những luật lệ như vậy được coi là dấu hiệu của tinh-thần-sục-sôi, như khi một chú khoái mã đẳng cấp không chịu khuất phục bộ dây cương.
Và Paulie chưa bao giờ gây rắc rối với những vụ cướp của mình. Chúng luôn được lên kế hoạch tỉ mỉ và được thực thi với ít vướng mắc và phiền hà nhất, mà không ai từng bị thương: bảng lương ba nghìn đô la của một trung tâm may mặc ở Manhattan, một khoản lương nhỏ của nhà máy sản xuất đồ sứ ở khu ổ chuột Brooklyn. Sau tất cả, một gã trai trẻ luôn có thể cần một ít tiền tiêu vặt. Mọi chuyện đều theo đúng khuôn khổ. Ai có thể đoán trước được Paulie Gatto sẽ trở thành kẻ phản bội?
Việc khiến Peter Clemenza vướng mắc sáng giờ là vấn đề tổ chức hành chính. Việc trừng trị Gatto thực ra là một công việc "bút sa gà chết" đơn giản. Vấn đề là, caporegime nên đưa ai từ hàng ngũ để thay thế Gatto trong Gia Đình? Đó là một việc cất nhắc quan trọng, mà với vị trí "lính cúc áo", không thể được phó thác một cách dễ dàng. Gã đàn ông đó phải cứng rắn và y phải thông minh. Y phải mang lại cảm giác bảo an, bản thân y không được là một kẻ sẽ tố với cảnh sát nếu y gặp rắc rối, một điều lệ đã được thấm nhuần trong luật omerta của người Sicilia, luật im lặng. Và rồi, y sẽ nhận lại kiểu cuộc sống như thế nào để đối lấy những nghĩa vụ mới của mình? Clemenza đã đôi lần nói chuyện với Ông Ngài về những món tưởng thưởng hậu hĩnh hơn cho người lính cúc áo quan trọng nhất, kẻ sẽ tiên phong nơi tuyến đầu khi rắc rối nảy sinh, nhưng Ông Ngài đã đình lại việc này. Nếu Paulie đã và đang kiếm được nhiều tiền hơn, y có thể đã có khả năng kháng cự lại những lời ngon ngọt của thằng Thổ xảo quyệt,Sollozzo.
Clemenza cuối cùng đã thu gọn danh sách ứng cử viên xuống còn ba người. Người đầu tiên là một viên thừa phát lại đang làm việc với các đầu nậu đánh bạc của người da màu ở Harlem, một gã đàn ông to lớn mạnh mẽ lực lưỡng, là ví dụ của sức mạnh thể chất tuyệt vời, một gã đàn ông sở hữu rất nhiều hấp lực cá nhân mà có thể hòa đồng với mọi người cũng như khiến họ phải sợ anh ta khi cần. Nhưng Clemenza đã loại y ra khỏi danh sách sau khi cân nhắc tên y trong nửa giờ. Gã đàn ông này có mối quan hệ quá thân thiết với người da đen, điều này báo hiệu một số thiếu sót trong tính cách. Ngoài ra, sẽ quá khó để bố trí người thay thế vị trí mà y đang nắm.
Cái tên thứ hai mà Clemenza cân nhắc và gần như đã được bổ nhiệm là một cậu trai chăm chỉ, tận trung và làm tốt việc trong tổ chức. Gã trai này là người truy thu các khoản nợ quá hạn cho các hiệu cho vay nặng lãi được gia đình cấp phép ở Manhattan. Y bắt đầu sự nghiệp với vai trò là người chạy việc cho một nhà cái. Nhưng y vẫn chưa sẵn sàng cho một sự thăng tiến quan trọng như vậy.
Cuối cùng ông quyết định chọn Rocco Lampone. Lampone đã trải qua một thời gian thử việc ngắn nhưng ấn tượng trong Gia Đình. Trong chiến tranh, y đã bị thương ở châu Phi và được cho xuất ngũ vào năm 1943. Vì sự thiếu hụt thanh niên trai tráng, Clemenza đã đưa y vào bộ sậu mặc dù Lampone bị bất lực một phần do thương tích và phải bước đi khập khiễng rõ rệt. Clemenza đã sử dụng y như một đầu mối liên lạc trong thị trường chợ đen trong trung tâm may mặc và với các nhân viên kiểm soát tem thực phẩm OPA của chính phủ. Từ đó, Lampone đã tốt nghiệp nghiệp vụ chỉ-điểm vướng mắc cho toàn bộ quy trình hoạt động. Điều Clemenza thích ở y là khả năng ra phán quyết rất tốt. Y biết rằng chẳng thu được phần trăm nào trong việc tỏ ra rắn mặt về một lỗi gì đó mà chỉ tốn một khoản tiền phạt nặng hoặc sáu tháng trong tù, những cái giá nhỏ để trả cho lợi nhuận khổng lồ kiếm được. Y có cảm thức tốt để biết rằng đó không phải là lãnh địa dành cho những màn đe nẹt nặng nề mà là phải dùng những dọa nạt nhẹ nhàng. Y giữ cho toàn bộ hoạt động ở một quy mô được kiểm soát, chính là điều cần thiết nhất.
Clemenza cảm thấy nhẹ nhõm khi một quản trị viên tận tâm đã giải quyết một vấn đề nhân sự đầy vướng mắc. Đúng, Rocco Lampone sẽ là người trợ thủ. Clemenza đã lên kế hoạch tự mình xử lý công việc này, không chỉ để giúp đỡ một gương mặt mới, thiếu kinh nghiệm làm nên tên tuổi, mà còn để trừng trị mối bất hảo Paulie Gatto. Paulie là học trò ông, ông đã đưa Paulie lên vị trí cao hơn nhiều người xứng đáng và trung thành hơn, ông đã giúp Paulie làm nên chuyện và thúc đẩy sự nghiệp của hắn đi xa theo mọi cách. Paulie không chỉ phản bội Gia Đình mà còn phản bội ông chủ của mình, Peter Clemenza. Sự bất kính này phải bị đáp trả.
Mọi thứ đã được thu xếp. Paulie Gatto đã được lệnh đón cậu ta lúc ba giờ chiều và đến đó bằng xe của hắn, không có gì đáng chú ý cả. Bây giờ Clemenza cầm điện thoại lên và quay số của Rocco Lampone. Ông không lên tiếng xưng hô. Ông chỉ đơn giản nói, "Đến nhà tôi, tôi có việc vặt cho anh." Ông hài lòng khi nhận thấy rằng mặc dù còn khá sớm, giọng nói của Lampone không hề tỏ ra ngạc nhiên hay buồn ngủ và y chỉ nói, "Được." Tay này được. Clemenza nói thêm, “Không cần vội, hãy ăn sáng và ăn trưa trước khi đến gặp tôi. Nhưng đừng muộn hơn hai giờ chiều.”
Có một tiếng ĐƯỢC ngắn gọn nữa từ đầu dây bên kia và Clemenza gác máy. Ông đã báo trước người của mình về việc thay thế người của caporegime Tessio ở biệt phủ nhà Corleone nên vậy là xong. Ông có những cấp dưới đầy năng lực và sẽ không bao giờ can thiệp vào một hoạt động mang tính cơ học như vậy.
Ông quyết định đi rửa chiếc xe Cadillac của mình. Ông yêu nó. Nó cho ông hành trình thật yên tĩnh và thanh bình, và lớp bọc ghế cũng rất sang trọng đến nỗi đôi khi ông có thể ngồi trên xe cả giờ đồng hồ khi thời tiết đẹp vì như vậy dễ chịu hơn là ngồi trong nhà. Và nó luôn giúp ông suy nghĩ khi chải chuốt cho chiếc xe. Ông nhớ về cha mình ở Ý cũng làm điều tương tự với mấy con lừa.
Clemenza làm việc bên trong gara đã bật sưởi, ông ghét cái lạnh. Ông dượt lại những kế hoạch của mình. Ta phải cẩn thận với Paulie, gã đó giống như một con chuột, hắn có thể ngửi thấy mùi nguy hiểm. Và tất nhiên bây giờ mặc dù rất rắn mặt nhưng hắn hẳn phải đùn ra quần vì ông già vẫn còn sống. Hắn sẽ quằn như một con lừa bị kiến bu đầy đít. Nhưng Clemenza đã quá quen với những hoàn cảnh này, vốn là chuyện thường ngày trong công việc của ông. Đầu tiên, ông buộc phải có một lý do chính đáng để Rocco đi cùng họ. Thứ hai, ông phải có một điệp vụ hợp lý để cả ba cùng thực hiện.
Tất nhiên, nói cho ngay, điều này không cần thiết. Paulie Gatto có thể bị hạ thủ mà không cần viện đến bất kỳ thủ thuật gì trong đống việc râu ria này. Hắn sẽ bị nhốt bên trong, hắn không thể thoát được. Nhưng Clemenza cảm thấy rằng quan trọng là phải duy trì thói quen làm việc tốt và không bao giờ bỏ lỡ một chút xíu phần trăm nào. Ta không bao giờ có thể biết được điều gì sẽ xảy ra và mấy việc này sau tất cả, là vấn đề sinh tử.
Trong lúc rửa chiếc Cadillac màu xanh nhạt của mình, Peter Clemenza nghiền ngẫm và tập dượt lời thoại cũng như biểu cảm trên khuôn mặt mình. Ông sẽ ra vẻ cộc cằn với Paulie, như thể đang không hài lòng với hắn. Với một kẻ rất nhạy cảm và khả nghi như Gatto, điều này sẽ khiến hắn mất phương hướng hoặc ít nhất là khiến hắn không chắc chắn. Sự thân thiện thiếu chừng mực sẽ khiến hắn cảnh giác. Nhưng tất nhiên sự cộc cằn không được tỏ ra quá giận dữ. Nó phải là một kiểu đả kích vu vơ nào đó. Và sao lại là Lampone? Paulie sẽ nhận ra điều đó đáng báo động nhất, đặc biệt là vì Lampone cần phải ngồi ở ghế sau. Paulie sẽ không muốn rơi vào thế bất lực khi cầm lái với Lampone ngay sau đầu. Clemenza chà xát và đánh bóng kim loại chiếc Cadillac của mình một cách dữ dội. Nó sẽ rất khó khăn. Rất khó đây. Trong một thoáng ông tự thảo luận xem có nên tuyển dụng thêm một gã khác hay không nhưng đã quyết định bác lại ý tưởng đó. Đây ông tuân theo lý luận cơ bản. Trong những năm tới, một cảnh huống có thể phát sinh khi một trong những đồng sự có thể vì lợi ích mà đứng lên làm chứng chống lại ông. Nếu chỉ có một đồng lõa thì chỉ là lời của kẻ này chống lại kẻ kia. Nhưng lời khai của một kẻ đồng lõa thứ hai có thể xoay chuyển thế cân bằng. Không, họ sẽ tuân thủ quy trình.
Điều khiến Clemenza khó chịu là vụ hành quyết phải được "công khai". Đó là, thi thể cần phải được tìm thấy. Ông chuộng việc cho nó biến mất hơn nhiều. (Các bãi chôn lấp thường là đại dương gần đó hoặc các đầm lầy ở New Jersey trên đất thuộc sở hữu bởi bằng hữu của Gia Đình hoặc bởi các phương thức khác phức tạp hơn). Nhưng cái xác phải được công khai để những kẻ phản bội đang được hoài thai sẽ phải sợ hãi và kẻ thù sẽ được cảnh báo rằng Gia Đình Corleone không hề trở nên ngu ngốc hay mềm yếu. Sollozzo sẽ bị buộc vào thế cảnh giác bởi cái sự phản gián nhanh chóng này. Gia Đình Corleone sẽ giành lại một phần uy danh của mình. Nó đã bị trêu ngươi bởi vụ bắn ông già.
Clemenza thở dài. Chiếc Cadillac lấp lánh như một quả trứng thép màu xanh khổng lồ, ông vẫn chưa đi tới đâu trong việc giải quyết được vấn đề của mình. Thế rồi giải pháp ập đến, hợp lý và đi thẳng vào cốt lõi. Nó sẽ giải thích cho việc Rocco Lampone, bản thân ông và Paulie cần phải ở bên nhau và đề ra cho họ một nhiệm vụ đủ bí mật và quan trọng.
Ông sẽ nói với Paulie rằng công việc của họ hôm nay là tìm một căn hộ phòng trường hợp Gia Đình quyết định "xài đến nệm" (go to the mattresses).
Bất cứ khi nào một cuộc chiến giữa các Gia Đình trở nên gay gắt, các đối thủ sẽ thiết lập trụ sở trong các căn hộ bí mật, nơi các "binh sĩ" có thể ngủ trên nệm rải rác khắp các phòng. Điều này không hẳn để bảo vệ gia đình, vợ và con nhỏ của họ tránh khỏi nguy hiểm, bởi vì bất kỳ cuộc tấn công nào vào những người không phải lính chiến đấu đều không thể tưởng tượng được. Tất cả các bên đều quá dễ bị trả đũa tương tự. Nhưng sẽ luôn khôn ngoan hơn khi sống ở một nơi bí mật nơi các hoạt động thường ngày của ta không thể bị theo đuôi bởi đối thủ hoặc bởi một số cảnh sát có thể tự ý quyết định can thiệp.
Và vì thế, thông thường một caporegime được tin cậy sẽ được cử đi thuê một căn hộ bí mật và lấp đầy nệm vào đó. Căn hộ đó sẽ được sử dụng làm một cảng xung kích vào thành phố khi một cuộc tấn công được phát động. Việc Clemenza được cử đi làm nhiệm vụ như vậy là điều đương nhiên. Việc ông đưa Gatto và Lampone đi cùng để sắp xếp các chi tiết, bao gồm cả việc bài trí căn hộ, là điều tự nhiên. Ngoài ra, Clemenza nghĩ cùng một nụ cười toe, Paulie Gatto đã chứng minh bản thân là kẻ tham lam và ý nghĩ đầu tiên sẽ xuất hiện trong đầu hắn là hắn có thể moi được bao nhiêu từ Sollozzo cho thông tin tình báo giá trị này.
Rocco Lampone đã đến sớm và Clemenza giải thích những việc cần phải làm và vai trò của họ là gì. Khuôn mặt của Lampone sáng lên với lòng biết ơn đầy kinh ngạc và y trân trọng cảm ơn Clemenza vì đã cất nhắc cho phép mình phục vụ Gia Đình. Clemenza chắc chắn rằng y đã làm tốt. Ông vỗ vai Lampone và nói, “Sau hôm nay, cậu sẽ có được thứ gì đó tốt hơn để kiếm sống.” Ta sẽ nói về điều nó sau. Cậu cần hiểu rằng Gia đình hiện đang bận rộn với những vấn đề cốt yếu, những việc quan trọng hơn phải làm.” Lampone làm một cử chỉ cho thấy y sẽ kiên nhẫn, biết rằng phần thưởng của mình chắc chắn sẽ đến.
Clemenza đi đến két sắt trong phòng biệt lập của mình và mở nó ra. Ông lấy một khẩu súng ra và đưa cho Lampone. "Dùng cái này đi", ông nói. “Chúng không bao giờ lần ra được. Để nó lại trong xe với Paulie. Khi việc này hoàn thành, tôi muốn cậu đưa vợ và con đi nghỉ ở Florida. Hãy dùng tiền của mình vào thời điểm này và tôi sẽ trả cậu sau. Thư giãn, tắm nắng. Hãy sử dụng khách sạn của Gia Đình ở bờ biển Miami để tôi biết nơi tôi có thể triệu cậu khi tôi muốn.”
Vợ của Clemenza gõ cửa phòng biệt lập để báo cho họ biết Paulie Gatto đã đến. Hắn đỗ xe ở lối đi riêng. Clemenza dẫn đường qua nhà để xe và Lampone đi theo sau ông. Khi Clemenza ngồi vào ghế trước cùng Gatto, ông chỉ gần như khẽ chào, vẻ mặt tỏ ra bị chọc giận. Ông nhìn vào đồng hồ đeo tay như thể mình đã chực sẵn rằng Gatto đến muộn.
Tay lính cúc áo mặt-chồn đang quan sát ông một cách chăm chú, dò tìm một manh mối. Y hơi giật thót khi Lampone ngồi vào ghế sau phía sau mình và nói, "Rocco, ngồi ở ghế bên kia đi. Một gã to lớn như anh chắn mất gương chiếu hậu của tôi." Lampone ngoan ngoãn dịch chuyển, thế là anh ngồi sau Clemenza, như thể một yêu cầu như vậy là điều tự nhiên nhất trên thế giới.
Clemenza chua chát nói với Gatto, “Thằng Sonny chết tiệt, cậu ta hoảng loạn hết cả lên. Hắn đã nghĩ đến chuyện xài đến nệm rồi. Ta phải tìm một nơi bên Bờ Tây. Paulie, cậu và Rocco sẽ phải tuyển nhân sự và chu cấp cho nó đến khi có lệnh cho những người lính còn lại sử dụng nó. Cậu biết địa điểm tốt nào không?”
Như ông đã trông đợi, ánh mắt của Gatto trở nên háo hức một cách tham lam. Paulie đã đớp mồi và vì hắn đang nghĩ thông tin này có giá trị như thế nào đối với Sollozzo, hắn quên luôn việc phải nghĩ xem liệu mình có đang gặp nguy hiểm hay không. Ngoài ra, Lampone cũng diễn phần của mình hoàn hảo, anh nhìn ra ngoài cửa sổ theo lối vô tư lự, thư giãn. Clemenza tự chúc mừng mình vì sự lựa chọn đó.
Gatto nhún vai. “Tôi sẽ phải suy nghĩ về điều đó,” hắn nói.
Clemenza làu bàu. “Vừa lái vừa nghĩ, tôi muốn đến New York hôm nay."
Paulie là một tay lái thuần thục và lượng giao thông vào thành phố khá mỏng vào thời điểm này của buổi chiều, vì vậy bóng đêm đầu đông chỉ vừa mới bắt đầu buông xuống khi họ đến nơi. Trong xe không có cuộc tán chuyện phiếm nào. Clemenza chỉ đạo Paulie lái xe đến khu vực Washington Heights. Ông kiểm tra một vài tòa chung cư và bảo hắn đỗ xe gần Đại lộ Arthur và chờ đợi. Ông cũng để Rocco Lampone trong xe Ông đi vào Nhà hàng Vera Mario và dùng một bữa tối nhẹ với thịt bê và rau trộn, gật đầu chào với một số người quen. Sau khi một giờ đã trôi, ông đi bộ vài dãy nhà đến nơi xe đang đỗ và vào đó. Gatto và Lampone vẫn đang đợi. “Chết tiệt,” Clemenza nói, “họ muốn chúng ta trở lại Long Beach. Họ có một số việc khác cho chúng ta bây giờ. Sonny nói ta có thể bỏ chuyện này lại làm sau. Rocco, cậu sống trong thành phố, chúng tôi có cần đưa cậu về không?”
Rocco lặng lẽ nói, “Tôi đang để xe mình ở chỗ quý vị và bà già tôi cần đến nó đầu tiên hết
vào buổi sáng."
“Được thôi,” Clemenza nói. "Vậy thì kiểu gì cậu cũng cần phải đi với bọn tôi rồi."
Một lần nữa trên đường trở về Long Beach không lời nào được thốt ra. Trên đoạn đường dẫn vào thành phố, Clemenza đột ngột nói, "Paulie, tấp vào lề đi, tôi phải xả chút." Sau khi làm việc cùng nhau quá lâu, Gatto biết rằng vị caporegime mập mạp có bàng quang yếu. Ông thường đưa ra một yêu cầu như vậy. Gatto điều chiếc xe ra khỏi đường cao tốc lên mô đất mềm dẫn đến đầm lầy. Clemenza trèo ra khỏi xe và bước vài bước vào bụi rậm. Ông quả thực buông xả bản thân mình. Rồi khi ông mở cửa để quay trở lại xe, ông nhanh chóng nhìn tứ phía đường cao tốc. Không một ánh đèn, con đường hoàn toàn tối đen. “Triển đi,” Clemenza nói. Một giây sau, gian nội thất của chiếc xe dội lên tiếng súng. Paulie Gatto trông như nhảy về phía trước, cơ thể anh ta bật tung ép vào tay lái xe và rồi trượt dần xuống ghế. Clemenza đã vội vã lùi lại để tránh bị văng trúng bởi những mảnh xương sọ và máu.
Rocco Lampone trườn ra khỏi ghế sau. Y vẫn cầm khẩu súng và ném nó vào đầm lầy. Y và Clemenza vội vã đi đến một chiếc xe đỗ gần đó và vào trong. Lampone với tay xuống dưới ghế và tìm thấy chiếc chìa khóa đã được để sẵn cho họ. Anh khởi động xe và chở Clemenza về nhà. Sau đó, thay vì quay trở lại bằng cùng một tuyến đường, anh đi theo lối đường đê Jones Beach ngay đến thị trấn Merrick và lên Đại Lộ Meadowbrook cho đến khi anh đến Đại Lộ Northern State. Anh theo đó đến Đường cao tốc Long Island và rồi tiếp tục đến Cầu Whitestone và qua khu Bronx đến nhà của mình ở Manhattan.
